Nhật ký hai năm phái cử Kì 1: Làm quen


20/11/2017 Chuyến du lịch mùa thu Nhật Bản 





Đó là lần đầu tiên tôi đến thăm DeNA – công ty khách hàng mà lúc ấy tôi xác định mình sẽ được phái cử đến làm việc trong một vài tháng tới.





Trước đó vì đã có cơ hội được gặp gỡ, giao lưu vài lần tại Việt Nam, cũng như đã chuẩn bị trước tâm lý nên tôi khá háo hức và thoải mái. 





Sáng hôm ấy, qua hai vòng tiếp tân và đăng kí thông tin, tôi được đón tiếp bởi hai anh khách hàng với nụ cười hồ hởi trên môi. 





Một trong những tầng của công ty toạ lạc ở tầng 25 của Hikarie – toà nhà cao nhất tại Shibuya Tokyo-một trong những nơi đắt đỏ nhất thế giới.





Đứng trên cao nhìn xuống , bên kia là giao lộ Shibuya rất nổi tiếng, chi chít những bóng người nhỏ xíu vội vã qua đường khiến tôi liên tưởng tới đàn kiến đang chăm chỉ làm việc, xung quanh ấy là rất nhiều đoàn tàu đan xen xuôi ngược dường như không ngừng nghỉ.





Hikarie – toà nhà cao nhất tại Shibuya Tokyo
Hikarie – toà nhà cao nhất tại Shibuya Tokyo




Tôi được đưa tham quan vòng quanh công ty, những nơi dành riêng cho việc tiếp đón khách nghe nói trong phòng họp còn có thể nhìn thấy núi Phú Sĩ nếu trời quang.





Không hiểu do trời sương thu và khá lạnh hay vì sự đồ sộ mà tôi hơi choáng ngợp,chợt cảm thấy mình thật nhỏ bé.





Hôm ấy trời mây, và tôi đã không nhìn thấy được núi Phú Sĩ.





20/11/2017 “Nhỏ bé giữa Shibuya”
20/11/2017 “Nhỏ bé giữa Shibuya”




23/4/2018 Người ta hay nói “Nhân viên phái cử là lính đánh thuê”





Câu nói kia khiến tâm lý của tôi có một chút tự ti, đó là ngày đầu tiên tôi đến nhận việc tại DeNA. Sau một vài phút chờ đợi tại sảnh lễ tân, dù đi cùng sếp GNT của mình nhưng chỉ tên tôi được gọi.





Vội vã chào sếp và theo chân chị DeNA HR cùng 2 nhân viên mới người Nhật khác, tôi được hướng dẫn đi vào bên trong văn phòng, nhìn lại phía sau sếp vẫn còn đứng đó dõi theo tôi.





Bất chợt cảm giác y như ngày đầu tiên đến lớp được mẹ dẫn đi, thế nhưng mẹ còn căng thẳng hơn tôi.





Là nhân viên phái cử, tôi làm việc fulltime tại văn phòng của DeNA, hợp đồng sẽ được xem xét 3 tháng 1 lần tuỳ vào hiệu quả công việc.





Tôi hiểu mình phải cần cố gắng thật nhiều, vì bản thân và vì uy tín của công ty GNT.





Thẻ nhân viên của tôi có dây đeo màu đỏ, nhìn quanh cũng có khá nhiều nhân viên có màu giống mình. DeNA phân biệt nhân viên theo màu sắc:





  • Đỏ – nhân viên phái cử
  • Xanh da trời – nhân viên chính thức
  • Xanh lục – nhân viên partime hoặc hợp đồng.




Đôi lúc cảm thấy cuộc sống thật phức tạp.





Trong tuần đầu tiên, tôi hầu như xoay quanh việc tham gia các lớp định hướng chung dành cho toàn nhân viên mới tại DeNA, từ cách sử dụng thang máy, thẻ nhân viên, đi lại giữa các tầng trong toàn nhà
Trong tuần đầu tiên, tôi hầu như xoay quanh việc tham gia các lớp định hướng chung dành cho toàn nhân viên mới tại DeNA, từ cách sử dụng thang máy, thẻ nhân viên, đi lại giữa các tầng trong toàn nhà




Trong tuần đầu tiên, tôi hầu như xoay quanh việc tham gia các lớp định hướng chung dành cho toàn nhân viên mới tại DeNA, từ cách sử dụng thang máy, thẻ nhân viên, đi lại giữa các tầng trong toàn nhà cho đến hướng dẫn cài đặt PC và các công cụ cho công việc đều được phổ biến rất kỹ càng.





Các lớp định hướng của riêng bộ phận về quy định của nhân viên phái cử, thông tin nội bộ và tổ chức trực thuộc…





Tiếp theo là vô số các buổi seminar về bảo mật, quy cách trong làm việc, quy định về quấy rối tại công sở…





Một tuần thấm thoát qua nhanh, chỉ toàn học mà vẫn được công ty trả lương đầy đủ.





Web director là công việc của tôi tại DeNA. Bộ phận mà tôi trực thuộc chuyên về các các sản phẩm campaign site, offical site…với mục đích quảng bá, truyền thông cho game hoặc các dịch vụ của DeNA.





Thời điểm đó, nhóm của tôi khoảng 10 người, tất cả đều là director và tôi có vẻ nhỏ tuổi nhất.





Làm cầu nối truyền đạt công việc với team dự án tại GNT là yêu cầu bắt buộc, nhưng thử thách hơn cả là việc cần kết hợp trôi chảy với các bộ phận khác trong nội bộ công ty ví dụ như phía IT, Business, QC, Kiểm tra pháp lý (bộ phận kiểm duyệt bản quyền nội dung , hình ảnh, thông tin cá nhân)… và cả các bộ phận thuộc phòng ban bên ngoài.





Để ra mắt một sản phẩm tuy có vẻ khá đơn giản nhưng cần trải qua rất nhiều quy trình, mỗi quy trình đều có tiêu chuẩn riêng và director là người quản lý, thúc đẩy, liên kết các quy trình lại với nhau.





May mắn thay tất cả công việc liên quan đến quy trình đều được ghi lại cẩn thận trên công cụ wiki confluence bởi sếp trực tiếp của tôi và một số người có kinh nghiệm khác.





Văn phòng đã từng nhiều lần thay đổi chỗ ngồi, nhưng cho dù đổi thế nào thì chỗ của tôi luôn là ở trong tầm nhìn của các sếp.





Một sếp bên trái quản lý trực tiếp về công việc Director. Một sếp bên phải chuyên hỗ trợ về kiến thức kĩ thuật, nghiệp vụ lập trình.





Một sếp sau lưng luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu bất cứ khó khăn gì trong công ty lẫn cuộc sống.





Việc của tôi nhờ sự hỗ trợ vững vàng đó nên chỉ cần nghiền ngẫm tài liệu kỹ trên wiki rồi áp dụng vào dự án thực tế, có gì không hiểu chỉ cần hỏi han sẽ được các sếp hướng dẫn tận tình.





Đến giờ trưa, sếp “phụ trách cuộc sống” dẫn tôi đi ăn các quán ngon, chuẩn bị các bữa ăn trưa cùng đồng nghiệp khác trong DeNA.





Tuy nhiên tôi hiểu công ty không phải trường học, cần biết cách làm việc và hoà nhập môi trường một cách nhanh nhất.





Có vẻ thấy tôi khá bận rộn với công việc nên thỉnh thoảng một sếp âm thầm tặng tôi ly cafe nóng mà sếp mới mua.





Sếp Nhật trông vậy mà ấm áp lắm, khiến tôi rất cảm động, dù không uống được cafe nhưng tôi cũng không nỡ từ chối.





Có vẻ thấy tôi khá bận rộn với công việc nên thỉnh thoảng một sếp âm thầm tặng tôi ly cafe nóng hay gói bánh cái kẹo mà sếp mới muaCó vẻ thấy tôi khá bận rộn với công việc nên thỉnh thoảng một sếp âm thầm tặng tôi ly cafe nóng hay gói bánh cái kẹo mà sếp mới mua
Có vẻ thấy tôi khá bận rộn với công việc nên thỉnh thoảng một sếp âm thầm tặng tôi ly cafe nóng hay gói bánh cái kẹo mà sếp mới mua




Sếp cũng khuyến khích tôi và tất cả các đồng nghiệp khác tham gia những workshop nội bộ của công ty tổ chức, giúp phát triển kĩ năng công việc.





Mỗi lần như vậy tôi dành khá nhiều thời gian để tìm hiểu trước về chủ đề, bởi sau khi được chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm thì luôn có màn chia nhóm-thực hành tại chỗ.





Tôi có chút khó khăn bởi một phần giới hạn về ngôn ngữ và văn hoá khiến bản thân khó truyền đạt hết ý, trong khi các đồng đội càng đưa ra được nhiều ý tưởng, sáng tạo, tôi càng áp lực và bế tắc, tôi lại thấy mình thật nhỏ bé.





Một cảm giác rất “tôi là ai, tôi đang ở đâu…”. Nhưng guồng công việc nhanh chóng cuốn trôi cảm giác tiêu cực ấy.





Cứ như thế, mỗi ngày của tôi bận rộn với nhiều dự án đảm nhận cùng lúc. Kiến thức mới đã thành quen, khách hàng đã thành những người sếp tốt bụng, người lạ đã thành đồng nghiệp.





Việc mà trước đây rất muốn làm, tôi đã thực hiện được – để lại bài viết về kiến thức và quy trình mới do chính mình biên soạn trên wiki confluence.





Và một điều cũng quan trọng không kém: không còn bị lạc đường mỗi khi đi tìm phòng họp.





Theo Gambaru